Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015



Nhà Thương Điên Biên Hòa
                      30 tháng Tư 1975
              Cuộc chiến kết thúc nay đã gần tròn 40 năm, 2 thế hệ mới trưởng thành, bộ mặt đất nước đã thay đổi nhiều, cựu thù năm xưa nay cũng sắp trở thành người bạn hợp tác toàn diện, những dấu tích chiến tranh hầu hết chỉ còn nằm lại trong kho bảo tàng. Quả thật, chiến tranh không khoan nhượng cho bất kỳ người nào, vùng miền nào của đất nước, Nhà Thương Điên Biên Hòa ( NTĐBH ) cũng không ngoại lệ, cũng từng tắm trận mưa pháo đại bát kinh hoàng vào những ngày cuối tháng Tư. Cái thằng nhóc con lúc bấy giờ chỉ mới 11 tuổi, không sợ bom đạn hiểm nguy, xuôi ngược khắp nơi trong NTĐBH, làm như là một phóng viên chiến trường thứ thiệt, ghi lại những hình ảnh lịch sử vào trong trí nhớ, để rồi ngày hôm nay, lạch cạch  tiếng bàn phím phát lại những gì đã ghi nhận được, may thay có thể xoa dịu vết thương lòng của những người có liên quan với cuộc chiến và đồng thời khơi lại dòng ký ức của những ai đã từng gắn bó với NTĐBH vào những ngày cuối tháng Tư.

Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2015



                     

                      Nhà Thương Điên Biên Hòa
                         Những  Con Cọp Huyền Thoại

       Là người Biên Hòa, ai ai cũng từng nghe qua câu chuyện dân gian " Ông cọp đón bà mụ đỡ đẻ ", riêng tui đã đọc được câu chuyện nầy trong sách in đàng hoàng trước năm 1975. Chuyện kể rất xa xưa, có thể còn xưa hơn " chuyện ngày xửa ngày xưa", lúc bấy giờ Biên Hòa còn rất hoang sơ, rừng núi bạt ngàn, sông ngòi chằng chịt và có rất nhiều thú dữ, đặc biệt là ông cọp, mệnh danh của chúa tể rừng xanh. Những người di dân đầu tiên đến đây chỉ khai hoang và lập nghiệp ở những vùng ven sông Đồng Nai. Cuộc sống yên lành của họ luôn bị đe dọa và rình rập, đêm đêm cọp về làng trộm trâu trộm bò là thường xảy ra, chuyện đi rừng cưa gỗ chặt củi bị cọp vồ là chuyện bình thường. Không biết? có phải vì sợ cọp  hay vì xem cọp như là thần linh mà nhiều đền miếu ở Biên Hòa có hình tượng ông cọp và rất nhiều chuyện dân gian về Biên Hòa cũng đều có vai phần của ông cọp.

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015



               

                     Dã Ngoại Mỹ Quới
                Ngày xưa, thuở học trò của chúng tui tương đối thoải mái, không có áp lực học hành, không phải học thêm ngoài giờ như ngày nay. Nhưng vì, đa phần các bạn của tui đều là trò ngoan, chăm học, nên tui cảm thấy cái bầu không khí của lớp học C4 lúc nào cũng hơi trầm lặng. Đặc biệt đối với những bạn có quyết tâm vào đại học, luôn phải miệt mài chăm chỉ học hành, siêng năng ôn luyện, mà trong lòng lúc nào cũng nao náo, lo âu, cái lý do ngoại vi nào đó khiến cho ước mơ của mình không thành đạt. Ngược lại, những bạn không muốn học vì hoàn cảnh gia đình, nhưng vẫn phải buộc mình hằng ngày cắp sách đến trường, để nhồi nhét chữ nghĩa vào cái đầu ngang bướng không chịu hấp thụ, để làm vui lòng cha mẹ khổ công nuôi nắn. Trong khi, hầu hết các thầy cô giáo của chúng tui đều rất tận tụy giảng dạy, truyền đạt hết kiến thức đến người học trò chậm hiểu nhất, mà lại ít khi quan tâm đến những vấn đề bên ngoài xã hội, khiến cho cái bầu không khí lớp học lúc nào cũng trở nên nằng nặng. Mặc dù, thi thoảng có vài bạn thích bông đùa, muốn bức phá cái bầu không khí ấy, nhưng vẫn bất lực với hơn 50 cái đầu dày đặc chữ học với chữ hành, chữ chán với chữ nản.