Thứ Ba, 27 tháng 12, 2016





Gần đây , cộng đồng mạng rộn ràng nhiều về " 60 năm trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa " . Có lẽ , do tính tò mò , tui la cà trên Internet tìm đọc những bài viết về mái trường nầy , tình cờ bắt gặp bài " Lịch sử 60 năm trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa " , do anh Lê Thành Tươi ( Hiện sống ở Mỹ ) biên soạn , là người anh tui từng mến nể , ở cùng dãy phố cách nhà tui hai căn trong cư xá Điên ,thoi thúc tui phải làm một cái gì đó để chứng tỏ ít ra mình cũng là một cựu học sinh của trường , để lôi kéo bạn bè cũ trở về cái mái trường xa xưa ,với những mái ngói rêu phong, những bức tường đen ố , cây phượng già rũ rượi , cái cổng trường cũ kỹ đã phai màu vì đã trải qua bao mùa mưa nắng . Trở lại trang Facebook của lớp 10C4 niên khóa 1979-1982, nơi mà tui là một thành viên trong đó , vẫn êm đềm vắng tanh vắng teo , không một dấu vết gì của mái trường yêu dấu. Là một cựu học sinh trường Ngô Quyền ba năm ( Nếu tính luôn những ngày bỏ học đi uống cà phê ) , tui không biết viết gì đây khi nhìn lại mình chẳng có gì đặc sắc , học hành cũng không phải loại dở nhứt , trốn học dạng bình thường , quậy phá thuộc hàng tệ. Về những công lao tạo dựng , những thành tích vẻ vang cũng như bao biến đổi thăng trầm của thời cuộc , thì đã có nhiều người viết , thậm chí vừa hay vừa chuẩn xác.Thôi thì , ghi lại vài kỷ niệm nho nhỏ của riêng mình.

Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016



                                                Chú Tui 

              Lại thêm một cái 30 tháng Tư, cứ đến ngày nầy gợi cho tui bao nỗi niềm khó tả, chưa kịp biết phải viết gì đây, thì nhận được hung tin người chú ruột vừa qua đời tại chùa Quang Long phường Tân Phong thành phố Biên Hòa, người chú mà tui được sống gần gũi nhất vào những năm sau 30.04.75.

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

                          Nhà Thương Điên Biên Hòa
             Kẻ Cướp Hay Một Nhân Cách Lớn

        Anh Ba , một người anh hàng xóm , lớn hơn tui non một giáp. Thuở nhỏ , tui quá đam mê vẽ và nắn tượng , hễ biết những người anh đang học hoặc đã từng học trường trung học kỹ thuật Biên Hòa , là tui mon men đến , nhờ chỉ giáo cho vài chiêu hoặc xin xỏ cọ , màu hay dụng cụ điêu khắc gì đó.Một lần đến nhà anh Ba chơi , nhìn thấy bức tượng bán thân không đầu và bức tượng treo tường gương mặt người phụ nữ nhìn ngang , tóc bới ngang vai , khiến tui thần tượng anh quá , nhưng ngại sự nghiêm nghị của anh , khiến cho tui nhiều lần có cơ hội , nhưng không dám ngỏ lời. Cuối cùng , tui quay về anh Út Ba Vú , ở sát nhà dễ tiếp cận hơn.

Thứ Hai, 8 tháng 2, 2016



                                    Học chui
Thuở ấu thơ của thế hệ chúng tui chưa có trường mẫu giáo. Hằng ngày , tui thường ra trước sân nhà chơi với những thằng bạn chòm xóm , giống như trong vườn trẻ mà không có cô giáo , chỉ thi thoảng có những bà mẹ trông ngó từ bên trong nhà với những lời căn dặn : " không đi xa , không leo trèo , không nghịch phá !". Vì ba tui chỉ cho phép chơi trước dãy phố của mình , thành thử , bạn bè tui là những thằng ở cùng dãy phố hoặc ở dãy phố trên. Phải kể đến : Bảy Danh , Minh Ngọng , Út Cẩu , Tấn và Thịnh . Cả 5 thằng đều lớn hơn tui 1 hoặc 2 tuổi.
Tuổi thơ ngày một xa dần , nhường cho ngày tựu trường cận kề , để thay màu áo trắng cho những tân sinh cắp sách đến trường . Trong khi , những thằng bạn của tui thì nôn nao , rạo rực , đếm từng ngày từng giờ , khoe quần áo mới , tập vở mới . Còn tui thì cảm thấy buồn buồn tủi tủi , không còn hứng thú ra sân chơi nữa , lặng lẽ chui rúc trong nhà .